11 tháng 6, 2007

Bạn bè viết gì về mình nhỉ?




Hôm nay ngồi làm một chuyện khá thú vị, là dạo blog xem thử coi bạn bè nào viết gì về mình ở trong đó. Đầu tiên là blog em Trâm, nhỏ bạn nối khố từ hồi cấp 2 (đứng thứ 2 từ phải qua). Blog viết được 4 bài thì tịt, hehe, trong đó có 1 bài, trong bài có 1 câu nhắc tới mình và đám cưới của mình: "Bạn bè như lá mùa thu, tội nghiệp con My tính chuẩn bị 1 bàn tiệc cưới cho lớp 92, giờ chắc để nữa bàn thôi, mất sở hụi, hihi". Thôi vậy cũng được, mặc dù thật sự là đám cưới tao đã để cho tụi bây nguyên một bàn chứ bộ, tất nhiên là có sự "tiếp sức" của cô Bảo, ba má mày và ba má con Phúc, hehe

Bây giờ chuyển sang blog thằng Thụy, cũng là bạn học hồi cấp 2. Ái chà, nó khen mình đây nè: "Vui nhất là blog của DiemMy... không thắc mắc tại sao hồi đó hắn cứ viết văn 8-9 điểm!", hahaha, thế thì tạm tha cho mày cái tội đồng ý với thằng Thắng trong các comments của entry A1 ra quân bên blog Lê Hồng Phong hén!

"Ưu ái" cho mình nhất có lẽ là 2 mami Na và Thủy, bạn học hồi cấp 3 (đứng thứ 2 và 3 từ trái qua). Thật ra mình có 3 mami lận nhưng mami Ngọc Hương thì hổng thấy xuất hiện trên 360. Má Na thì dành nguyên cả một entry để viết một bức tâm thư cho con gái, à không, cho hai con. Trích đoạn nó như thế này: "Người ta gả con gái đi, hoặc gả con trai để được con dâu. Còn với ba bà má này, gả đi 1 lần là chơi luôn 2 đứa, cả con trai và con gái, chả được thêm con dâu hay con rể. Kỳ vậy ta. Chắc là hai con sinh ra là 1 cặp cho nhau, và là con ngoan của cả ba bà má này. Thời khắc đưa dâu, má cứ đinh ninh với lòng, con sẽ là cô gái của thời đại, chắc là con không khóc đâu, mà má chồng con mới có khả năng khóc thôi, haha. Nhưng cuối cùng thì con cũng khóc, cái khoảnh khắc đó lạ lắm con nhỉ. Cũng như hồi chị gái má lấy chồng, tự nhiên thấy chị khóc má cũng rơm rớm, lạ ghê, đúng ra mình phải nhảy múa hò hét vì thoát được gọng kềm khó tính đó chứ... Thôi, thư đã dài, má phải dừng bút đây, hai con chắc cũng hiểu được má mong gì rồi, mong hai con luôn hạnh phúc dài lâu, bền vững. Và má cũng mong là hai bà má kia của hai con cũng sớm sớm, để khỏi phải kêu than nôn nao, haha".

Còn má Thủy thì làm nguyên slide show cho con gái cưng, con trai quý luôn, lại còn thêm một lần để piz của con gái lên để khoe mọi người nữa: "Ddam cuoi con gai ieu, no muon mi`nh ddi le^~ ruoc dau cho no.. Luc ddau mi`nh tu choi.... vi nghe ddon la con gai chua chong ma ddi bu*ng wa? thi de o^'ng che^` lemmmmmm.... & hong thich mac ao da`i....Huhuhu cathy mac ao dai chang khac nao cai ' lu . Nhung con gai tha thiet... thay thuong.... co 1 ddua con gai cung thoi ma... Hong ddi thi hong ddu'ng nghia mami lam... Thoi mami hi sinh image ddep dde cua mami dde tham du cho 2 ddua vui nhe !!!... PS: the piz above is of my dear daughter... She looks so cute.... Muah". Cảm động ghê! Thương 2 mami ghê vậy đó!

Bà Ngờ, bạn đại học, học cùng khoa nhưng trên mình 1 khóa, 1 tay blogger chuyên nghiệp và độc đáo, đến nay đã có 2 entries nhắc tới mình. Lần 1, là entry nói về kỷ niệm của đội Mờ Hờ Xờ, đương nhiên là có mình trong đó. Tại đây, bà Ngờ viết: "Điệu nhất: Khỏi nói cũng biết đó là My Đờ trờ nhà mình! Eo ôi, dù đã hết sức... phòng tránh nhưng 1 tháng "bên nhau" cũng đủ để My phát tán "virus điệu" sang các chờ sờ khác! Hậu quả là N này cũng bị lây (bình thường N này cũng bị bà con cô bác phàn nàn là "xí xa xí xọn" nhưng gặp My thì xin nghiêng mình bái phục!). Nói thiệt là tuy ban đầu ko ưa nhưng càng ngày N càng mê M đó nghen! (Nhất là ba cái khoản "nói xấu" & "nhiều chuyện"! hehe)". Hìhì, về cái khoản đó thì Mờ cũng mờ Ngờ lắm đó nha! Lần 2, là trong entry mừng ngày thành lập Đảng mới ghê chứ: "Trước hết xin nói đến các em nhỏ của mình, những em nhỏ ở đội Mờ Hờ Xờ thân iu (Nói “em nhỏ” là luận về… tình đồng môn nói chung thôi chứ cỡ em Mờ thì… quá già rồi )! Mờ thương, cái tính 2 đứa mình cứ hay cà rỡn nên khi nói chuyện với nhau cũng khó nghiêm túc nhỉ (thoạt trông có vẻ như không có gì “đàng hoàng” cả! ) nhưng Ngờ vẫn nghĩ rằng Mờ có những lí tưởng thực sự (dẫu hôm có lúc không còn nữa thì ít nhất đã từng có, hi vọng Ngờ nghĩ đúng? ). Nghĩ lại thì 4 chúng ta (Ban chủ nhiệm của một CLB “vĩ đại” có một không hai trong lịch sử Đờ hờ Lờ TPHCM) có nhiều điểm chung lắm , ngày xưa có cùng 1 ước mơ (làm giảng viên, hihi, có mỗi thằng Nam PCN là dân quốc tế thôi, hình sự chúng ta là đa số! ), bây giờ thì nối nhau chui dzô cái lớp cao học (hehe, trong khi Mờ than phiền thằng Nam nó lười đi học để Mờ thiếu người nhìu chuyện thì Ngờ này cũng có hơn gì, thằng Hải nó bỏ rơi bà chị già này rùi! huuhu ). Giờ đây chỉ có 2 thằng PCN theo con đường ấy, 2 chị em chúng ta đã thành kẻ “ngoài luồng”. Còn trên “con đường cách mạng” chỉ có mỗi Ngờ này bị đứng ngoài, vì thế Ngờ rất mong Mờ không bị…. đuổi chỉ vì lười sinh hoạt (nhớ hồi xưa Mờ siêng sinh hoạt cờ lờ bờ lắm mà? Hay giờ có “sinh hoạt” mới dzui hơn? Hehe ). Vậy thì xin chúc cho những điều tốt đẹp nhất của Mờ luôn tồn tại, dù cuộc sống có thế nào, dù con đường ngày mai đi có không như mong đợi - không làm được nhưng giữ được chút gì đó cũng được phải không? Cuối cùng, trời ơi là trời, Ngờ… thèm gặp Mờ để tám chuyện quá! Hic!"

Còn sót ai nữa hông ta?

Bắt đầu từ ngày mai, tự hứa với lòng mình sẽ dành thời gian để viết về bạn bè, những người bạn mà mình yêu quý. Hy vọng là khi đọc được những dòng đó, bạn bè cũng vui y như khi mình gặp được mình trong những dòng chữ của bạn bè vậy.

1 nhận xét:

Yelaw ® nói...

Tự comment, hihi