
Ngày đầu tuần ảm đạm, mưa suốt từ sáng, ngồi buồn buồn không biết làm gì, thôi thì gõ ra mấy cái nhảm nhảm này để mọi người đọc chơi cho vui.
A: Apacer là nhãn hiệu của cái USB mình đang xài. Thấy chồng yêu có 1 cái nên cũng đòi mua 1 cái giống hệt, chồng 2 GB, vợ 1 GB. Cái hãng này họ làm dung lượng khác nhau mà kiểu dáng, màu sắc cũng y chang nhau, nên mình phải gắn thêm cái con logo 3 chiều của Hội Sở hữu trí tuệ Nhật Bản (được tặng hôm đi hội thảo) lủng lẳng vào cho dễ phân biệt, chứ không thì chồng yêu lại càm ràm.
B: Bạch Đằng là tên tiệm kem mà mình thích ăn nhất (ngoài ra Pinky, Goody, Fanny, Bố Già, Bud, Monte Rosa… cái nào mình cũng thích, hehe). Hồi nhỏ hay được ông ngoại chở đi ăn kem Bạch Đằng, còn bây giờ thì hay đòi chồng yêu chở đi. Lúc nào tới đó cũng ăn kem trái dừa. Vừa có trái cây, vừa có cơm dừa, lại vừa có kem. Kem đang ăn nửa chừng thì nước chocolate từ phía bên trong cục kem bắt đầu tan ra, măm măm măm ngon tuyệt!
C: Chính Trị Quốc Gia là nhà xuất bản mà mình hay mua các cuốn văn bản luật để đọc. Và chỉ đọc mỗi nhà xuất bản này thôi. Dạo sau này có thêm nhiều nhà xuất bản nhảy vào, font chữ và cách trình bày của nó chán lắm, mình không thích chút nào. Nhất là NXB Lao động xã hội, chắc là chiết khấu cao hay sao đó mà bây giờ đi nhà sách nào cũng toàn thấy sách luật của nó. Còn nhà sách của NXB CTQG trên đường Hàm Nghi thì chỉ mở cửa giờ hành chính mới bực chứ! Tìm cuốn của NXB Chính Trị Quốc Gia đỏ con mắt luôn, huhu…
D: Đá đen là một loại đá quý của Malaysia, nghe nói là đeo trang sức bằng đá đen sẽ đem lại nhiều may mắn, nhất là đối với những người thuộc mạng thủy, như ông chủ của cao nguyên Genting giàu có là nhờ có nguyên cục đá đen to tướng trong nhà. Hồi đi Malaysia nghe thế bèn mua ngay một chiếc vòng bằng đá đen, bây giờ vẫn đang đeo trên tay. Ngẫm lại mới thấy đúng là đá đen mang đến nhiều may mắn thật, chỉ có điều chưa chắc cho người đeo mà là cho người bán nó, hehe
E: Essence là nhãn hiệu của cái đồng hồ mà mình đang đeo. Đó là quà do bố chồng tương lai mua cho hồi mới vào đại học. Mới đầu nó là một cặp, mình 1 cái, chồng 1 cái, nhưng bây giờ cái của chồng yêu đã hết pin nằm trong hộc tủ mấy năm nay rồi. Mình cũng định không đeo đồng hồ nữa, coi giờ bằng di động cũng được rồi, nhưng không quen, cứ thấy trống trống sao đó, thế là lại lấy ra đeo lại. Đeo đồng hồ thường xuyên + đi nắng không bao giờ chịu mang găng tay = một đường lằn trắng bóc ngang giữa cánh tay đen thui => lại phải đeo đồng hồ vào để che lại, hehe
F: Faifo là một trong những quán ăn mà mình thích đến (ngoài ra còn vô vàn quán khác, nhưng không bắt đầu bằng chữ F nên không kể vào đây được). Đến đó có thể ăn món bao tử hầm tiêu, cơm gà Hội An, hến xúc bánh tráng (các món khoái khẩu), các món đặc sản Huế và Quảng Nam (bánh bèo, nậm, lọc, bún bò, mì Quảng, cao lầu, bánh hoa hồng trắng…), rồi uống trà bông cúc không chê vào đâu được.
G: Good là nhãn hiệu mì gà ăn liền, hổng biết khi nấu lên ăn liền thì nó có ngon không, nhưng ăn mì sống thì ngon tuyệt. Mì sống là một trong những món khoái khẩu của ba chị em nhà mình, sau khi ăn thử qua nhiều loại thì thấy loại này thích hợp để ăn sống nhất, giá lại rẻ nữa, mỗi lần mẹ mua về thì mua đến cả chục gói, nhưng lại cứ thấy hết veo. Dạo sau này qua ở nhà chồng rồi mà mỗi lần về thăm mẹ thì lại vào bếp lục mì sống giành phần của mấy đứa em mới ghê chứ!
H: Honda 86 kim vàng màu xanh lá cây là chiếc xe mình đang đi, mua từ năm lớp 11 và bắt đầu đi từ hồi học đại học tới giờ. Nhất định không chịu đổi xe mới vì sợ té và chưa có bằng lái hihi. Mọi người trong nhà hay chọc là bằng gì cũng có chỉ có bằng lái xe là không có. Mình trả lời rằng đợi vài năm nữa mua xe hơi rồi lấy luôn. Nói vậy chứ thật ra chưa có loại xe nào mà mình thật sự thích và muốn mua, ngoại trừ chiếc Piaggio màu vàng kem thỉnh thoảng thấy có người chạy ngoài đường, nhưng mà “lực bất tòng tâm” hehe
I: Icon là tên một tiệm ăn nho nhỏ ở gần nhà, bán các món ăn chơi, bán từ sáng đến tối, thỉnh thoảng cả nhà hay ra đó ăn sáng, rồi ăn kem, uống nước, nói chung là có khá nhiều kỷ niệm. Các món độc như là bánh mì nướng bơ tỏi jambon (món này đang định làm cho chồng yêu ăn khuya mấy lần rồi mà chưa giống), bánh mì sandwiches nướng, sinh tố kem, còn dừa sương sa Malaysia thì đây là một trong những chỗ bán đầu tiên luôn.
J: Jockey và J-Buss. Nó mới mở 1 tiệm to đùng ở góc ngã tư Đinh Tiên Hoàng với Trần Quang Khải, ai thắc mắc nó là cái gì thì chạy ra đó xem sẽ rõ, hihi
K: Kiều Oanh là tên một tiệm may mà mình hay may đồ ở đó. May cực nhanh và tất tần tật đều theo ý mình, lại còn rất hợp với dáng em nữa. Đồng phục của công ty cũng là may ở tiệm này luôn đó. Ngoài tiệm này ra thì thỉnh thoảng mình cũng có mua đồ may sẵn nếu thấy vừa ý, nhưng đa số là may ở tiệm này. Bởi vì quần áo may ở tiệm này được free mà. Tiệm may của mẹ và dì mình chứ đâu, hihi
L: Le Blanc là tên tiệm chụp hình mà mình chụp hình cưới. Nằm trên đường Pasteur, hàng ngày đi học ở đại học về chồng yêu đều chạy ngang qua đó, hổng biết kết em nào trong đó mà lúc chọn tiệm chụp hình cưới chỉ đi đến mỗi tiệm đó, coi album mẫu rồi quyết định luôn. Hồi lúc chụp hình album còn định xin về trường Lê Hồng Phong chụp ngoại cảnh nữa đó, nhưng mà cuối cùng sắp xếp không được, đành chỉ chụp ở nhà thờ Đức Bà và Bình Quới thôi. Tiếc hùi hụi.
M: M&M là nhãn hiệu kẹo chocolate chỉ tan trong miệng, không chảy nước trên tay, chắc ai cũng biết rồi (à mà mình chỉ thích ăn kẹo có nhân đậu phộng hay hạnh nhân thôi, không thích ăn kẹo không, thấy chán chán vì không có điểm nhấn). Nhưng nó còn là “nhãn hiệu” của gia đình mình nữa, trước cửa nhà có 2 chữ “m&m” to đùng như thế. Nguyên nhân là tên của mọi người trong nhà, từ ba mẹ đến mình và 2 em đều bắt đầu bằng chữ M. Mà tên bắt đầu bằng chữ M cũng hay lắm nha, khi thi vấn đáp không phải vào đầu tiên chưa kịp chuẩn bị tinh thần, cũng không phải vất vưởng chờ lâu ơi là lâu mới đến phiên mình vào; đi thi viết thì hiếm khi bị ngồi mấy bàn đầu, đa số là được ngồi ở giữa; lại còn nằm giữa danh sách nên nói chung hiếm khi bị kêu lên bảng trả bài, hehe
N: Nokia là nhãn hiệu điện thoại di động mà mình dùng. Cái đầu tiên là cái Nokia 2100 vỏ màu vàng, mua hồi trước lúc đi Mùa hè xanh năm 2003, bằng một ít tiền để dành cộng với phần lớn là kết quả vận động tài trợ từ nhiều nguồn khác nhau, hehe. Cái thứ hai là Nokia 7360 trong bộ sưu tập L’Amour đương nhiên là màu vàng, mua hồi sinh nhật năm 2006. Sau khi mới lãnh lương xong, đang trên đường đi làm về tự dưng nảy ra ý định đổi điện thoại, thế là mua luôn, nhanh gọn lẹ mà không phải chọn lựa lâu vì đã khoanh vùng những cái điện thoại có thể mua chỉ có thể là những cái điện thoại có cái gì đó vàng vàng, ak ak…
O: Orchid Lam Quynh là tên của 1 MC khá nổi tiếng của trung tâm Asia ở hải ngoại, mình từ trước đến giờ rất ghét coi các chương trình ca nhạc ở hải ngoại, bực mình khi nghe N.N.N và N.C.K.D. phát ngôn linh tinh. Nên chưa từng coi một cuốn băng ca nhạc nào có Orchid Lam Quynh dẫn chương trình, kể cả cuốn băng Quỳnh đem từ Mỹ về mình cũng không mở ra coi. Sợ có một cái gì đó sẽ vỡ vụn. Mình chỉ muốn Quỳnh mãi mãi là cô bé Lâm Quỳnh ngày nào tóc thắt bím mặc áo đầm hai dây đàn organ bài Trường làng tôi thôi. Nhưng cuộc sống thì luôn luôn thay đổi. Hồi chọn cho mình tên Orchid Quỳnh bảo rằng tao biết mày rất ghét tên Lan, nhưng tên Lan ở VN thì bình thường thôi chứ tên Orchid ở đây lạ và độc đáo lắm. Buồn. Tên Lan thì mình vẫn không thích thêm được chút nào còn Orchid, mỗi lần nghe đến nó thì lại thấy buồn buồn trong bụng, mà không biết tại sao lại buồn. Có lẽ đó là nỗi buồn của một con người bảo thủ, hoài cổ và không biết chấp nhận bất kỳ một sự thay đổi nào, dù đó là quy luật.
P: PNJ là nhãn hiệu trang sức mà mình mua nhẫn cưới và nữ trang hồi môn (còn nữ trang sính lễ thì me chồng mua của SJC). Cặp nhẫn cưới bao gồm hai khoanh bằng vàng và vàng trắng lồng vào nhau, khớp lại với nhau bằng một mối nối tạo nên mặt trước của chiếc nhẫn. Chồng yêu chấm mẫu này về mặt mỹ thuật, còn mình thích nó về mặt ý nghĩa. Hai mảnh của chiếc nhẫn tuy khác biệt nhưng vẫn hòa hợp, tuy độc lập nhưng vẫn gắn kết, và điều quan trọng là bạn không có cách nào tách hai mảnh nói trên ra khỏi nhau, trừ khi cắt đứt phăng một trong hai mảnh và lấy mảnh đó ra khỏi mảnh còn lại.
Q: Q&Q Swatch là nhãn hiệu của một loại đồng hồ cực bền, nhiều kiểu cũng hơi hơi xấu xấu, nhưng nếu mình chịu khó "đãi cát tìm vàng" thì cũng tìm ra được cái đẹp đẹp, điển hình là mình tìm được 1 cái màu vàng trái cây dễ thương lắm, mình thích ơi là thích, nhưng đang đeo thì bị gãy chốt đứt dây rồi. Mua lại không có nữa. Tiếc lắm. Chả bù với chồng yêu hồi đó cũng có cái đồng hồ Q&Q, cầu mong cho nó hư để mua đồng hồ mới mà chờ hoài hổng thấy nó hư, hihi
R: chưa nghĩ ra cái gì bắt đầu bằng chữ R bây giờ. Khi nào nghĩ ra sẽ bổ sung sau hén.
S: Sonarct là nick của chồng yêu và do mình sign up cho, đương nhiên là bi giờ thì chồng yêu đổi password khác rồi, huhu. Mới đầu định chọn là sonarc hay sonarch nhưng đều unavailable cả, nên mình chọn đại là sonarct. Sau này khi chồng yêu hỏi thì mới ngồi gán ghép cho nó cái ý nghĩa là sonarct = sơn + arch + art + act, hehe, nghĩ xong thấy phục mình dễ sợ!!!
T: Thiên Long, một nhãn hiệu chuyên về văn phòng phẩm. Hồi trước còn đi học thì mình “chảnh” lắm, toàn xài bút của Nhật không à (hiệu gì quên mất tiêu rồi), sau đó lại chuyển sang dùng Paper-Mate loại Medium, nhưng dạo sau này hai loại đó chắc toàn là hàng giả hàng nhái nên chất lượng chán lắm. Thôi thì ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục cũng là… cái ao hihi
U: Unza thì không phải nhãn hiệu, mà là tên thương mại của một công ty hóa mỹ phẩm với hai nhãn hiệu Enchenteur và Romano dành cho nữ và nam, có đủ thứ từ sữa rửa mặt, sữa tắm, dầu gội đầu, gel vuốt tóc, bọt cạo râu, xịt khử mùi, nước hoa… Mình rất thích mùi Enchanteur, loại hoa hồng vàng, nhất là từ khi nghe chồng yêu bảo rằng hồi xưa xưa chồng rất ấn tượng với mùi Enchanteur của mình thì nhất định là cứ phải dùng cái Enchanteur đó, chắc là cho đến khi Unza dẹp tiệm. Sau này còn mua thêm Romano về chất đầy phòng tắm cho nó đồng bộ, hehe
V: Vichy là một nhãn hiệu mỹ phẩm của Pháp. Nói về mỹ phẩm thì mình dốt đặc, chẳng biết gì cả, không quan tâm và cũng rất làm biếng. Ai nhắc đến thì bảo rằng “nhan sắc là phù du, chỉ có trí tuệ mới là vĩnh cửu” (nhưng mà bị ai chê xấu một chút là lại bần thần suốt mấy ngày, hehe). Vichy này thì nó gắn với một kỷ niệm, mới đây thôi, chồng yêu mua về cho một lọ kem chống thâm vùng mắt, bảo rằng chắc tại dạo này khóc nhiều quá (!?) nên mắt bị thâm, mua cho vợ cái này để vợ vui vẻ xinh đẹp lại như xưa, hihi
W: WOW là nhãn hiệu đồ mặc nhà mà mình hay mặc. Giá cũng hơi mắc một chút, nhưng mình toàn chờ mỗi đợt nó giảm giá mới mua thì sẽ kinh tế hơn. Quan niệm của mình là dù ra đường hay ở nhà thì cũng đều phải sạch sẽ, tươm tất. Đành rằng chiếc áo không làm nên thầy tu, nhưng không có thầy tu nào đi tu mà không mặc áo cả, haha
X: Xinh hả? Uh nhãn hiệu này cũng có nhiều cái đầm đẹp đẹp, tuy là hơi xa xỉ một chút nhưng lâu lâu sắm một cái để diện đi ăn đám cưới bạn bè thì cũng không đến nỗi nào. Nói về đầm dạ hội thì còn có hai tiệm nữa cũng khá, một tiệm là Mi Ti, giá cả tương đương còn một tiệm là Bo Bo, tiệm này nhỏ xíu nhưng may đồ cực xinh và giá cả thì cực rẻ.
Y: Yelaw là nick của mình. Ý nghĩa của nó là sự “lai tạp” giữa Yellow và Law, ngoài ra nó còn là tập hợp các chữ cái đầu tiên của cụm từ “Your endless love and wife”. Ngày xưa chồng yêu chỉ mới gọi mình là “my endless love”, nhưng mình đã tự xưng là “Yelaw” rồi chứ không phải chỉ là “Yel”, hehe, nhưng đương nhiên là cái ý nghĩa kinh dị đó mãi đến sau này khi đã đâu vào đó thì chồng yêu mới được biết, lúc đầu cứ tưởng đơn giản là yellow + law.
Z: phù gần xong rồi, mệt quá, không nghĩ ra được cái gì bắt đầu bằng chữ Z nữa. Thôi kệ đi. Mai mốt nghĩ tiếp.
15 nhận xét:
Đề nghị lần sau, viết 1 đến 10 thôi, A-Z tới 26 chữ lận, đọc mỗi mòn luôn á...
@ Thái: mới có tĩnh thôi chứ chưa có động gì :D
@ Diệu: đề nghị lần sau, đọc từ A đến J thôi, là vừa đúng 10 chữ, ai biểu đọc hết chi rồi kêu mỏi mòn :-P
May nghi ra may cai nay hay day.hehe. Dao nay ranh hay sao ma add blog hang ngay the, hehe. Co dong tinh gi chua, gan het nam rui do, hehe.
hi'hi' .. cai' vu da' den o Malaysia chi cung ko biet' co dung ko, ma thay' sau khi di Malaysia ve mua cho chong` 1 cai day chuyen cuc da' den deo ngay co? thi` tu luc do chong` chi benh suot', hic, the la chong` bao? he^n dau ko thay, sao toan` thay' xui .. hic ..
Hihi .. cai blog nay cua em hay do nhe .. :)
sao ban My cai gi cung nhac den chong het vay, thiet la ghen ti qua :((, uoc gi minh cung co vo duoc nhu vay :((
Hay quá, cô cũng bắt chước làm một entry như vậy, hichic... nhưng không biết có đủ từ A tới Z không :(
1 y tuong hay do Mo! Ngo cung phai bat chuoc moi duoc! hehee (co dang ki bao ho chua do?)
E, vu cai tiem may thi hom nao cho dia chi coi, Ngo chua lua duoc tiem may ung y nao ca!
Cai vu chu J thi Ngo biet nhe, vi hoi xua hay gheo 1 thang "N se mua cho may chuc cai, mac ca thang!" hehe!
NXB CTQG thi Ngo cung khoai y nhu Mo vay, nhung phai bo sung them "em" NXB Tu phap ben T.C.V nua! hehe
Ko biet co hop voi da Mo ko, chu Vichy la 1 hieu my pham cham soc da good day! (Hheehe, Ngo khoai my pham lam nen fai xet vo nhiu chuyen chut! hehee)
Tư nhiên My nhắc lại Lâm Quỳnh làm tui nhớ đến lần họp lớp năm nào. Lúc đó là năm lớp mấy vậy cà?
@ Thắng: Quỳnh thì chỉ học chung với tụi mình hồi lớp 6 thôi, mà lần họp lớp nào vậy ta sao tui ko nhớ???
"Mình chỉ muốn Quỳnh mãi mãi là cô bé Lâm Quỳnh ngày nào tóc thắt bím mặc áo đầm hai dây đàn organ bài Trường làng tôi thôi." :)
My dzang`: chu Q co vay ma cung khong nghi ra, la Quynh: em gai de thuong do, hahaha.
Phat hien ra la chi ngoai viec nhac den Sonarct qua nhieu thi con nhac den qua nhieu nhung hang an uong khac nua. Ham an qua di!
Chi ui, bai nay thu vi qua a.... hihi... Miss chi nhieu do
Oh my God! Giống "sao" quá!
Chữ X của bạn hơi có suy nghĩ giống mình đó, à cái tiệm Bobo và MyTy nghe hấp dẫn quá, bạn có thể cho mình địa chỉ được không vì tiệm Xinh đôi lúc bán các bộ đầm hơi lớn tuổi còn tiệm NEM thì mình không thích lắm nên bạn chỉ mình nhé, cám ơn bạn trước nha.
BoBo o 461 Nguyen Kiem, Q.PN con MiTi o 80B Vo Thi Sau do ban.
Đăng nhận xét