
Ông bị đau chân
Nó sưng nó tấy
Đi phải chống gậy
Khập khiễng khập khà
Bước lên thềm nhà
Nhấc chân quá khó
Thấy ông nhăn nhó
Việt chơi ngoài sân
Lon ton lại gần
Âu yếm nhanh nhảu
Ông vịn vai cháu
Cháu đỡ ông lên
Ông bước lên thềm
Trong lòng sung sướng
Quẳng gậy cúi xuống
Quên cả đớn đau
Ôm cháu xoa đầu
Hoan hô thằng bé
Bé thế mà khỏe
Vì nó thương ông
Tú Mỡ
P.S.: 1. Bài này tự đánh lại theo trí nhớ, là một trong những bài thơ học hồi còn nhỏ mà mình nhớ tới tận bây giờ. Tự nhiên, nhớ ngày xưa quá... (Chắc là, bắt đầu già rồi. Người ta bảo, hay nhớ về ngày xưa là một trong những dấu hiệu của tuổi già, hihi)
2. Sinh nhật 73 tuổi, Ông Ngoại có một niềm vui mới rất @, rất pro và rất teen: check e-mail mừng sinh nhật! Bà Ngoại kể, suốt ngày, Ông Ngoại đi ra đi vào cười tủm tỉm vì liên tục nhận được e-mail, e-card và internet phone chúc mừng sinh nhật của các anh chị em, các con và các cháu, hihi. Buổi tối thì hai ông bà chở nhau đi... chụp hình ở studio, đi ăn đồ Huế ở Ngự Bình rồi đi xem ca nhạc ở phòng trà Văn Nghệ. Lãng mạn ghê luôn, hihi
4 nhận xét:
hihih, hồi đầu năm Hiền cũng post bài thơ này, bằng trí nhớ nhỏ nhoi, tài giống My vậy đó :D
2 ui!!! noi nho 2 nghe cai nay ne, ong ngoai 76t oy, nhung ma hok seo, de vay cho ngoai tre hon >.<
Ak ak, chị Hai mới giở lý lịch ra coi lại nè, sinh năm 1934 thì năm nay 73 tuổi là đúng rồi. Nói có sách mách có chứng đàng hoàng à nghen, hihi
leng men we he, híhí
Đăng nhận xét