So với bức thư tình đầu tiên và bức thư tình thứ hai, thì bức thư tình thứ ba có vẻ kén người nghe hơn. Nhiều người cho rằng nó không hay như hai bức trước, giai điệu thì trúc trắc, lời nhạc không dữ dội cũng chẳng dịu êm mà cứ thâm thâm buồn. Có thể là thế thật, nên đối với những người yêu nhau đã trải qua nhiều thăng trầm, tình yêu vẫn đẹp nhưng không còn là một cái gì đó lung linh không chút tì vết, thì, nghe bức thư tình thứ ba này, càng nghe càng thấm.
Thấm, là bởi vì thật ra, trong suốt cuộc đời một con người, sau những háo hức ban đầu mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ, sau những khoảnh khắc thăng hoa thấy mùa hạnh phúc đang trào dâng, sẽ có những khoảng lặng bí ẩn đến muôn đời mà tâm trí anh không sao chạm tới. Nhiều khi, cuộc sống thường nhật làm cho người ta trở nên vô tâm, hời hợt với những gì mình đang có, như chưa bao giờ anh nhìn ngắm ngọn lửa, như chưa bao giờ anh được biết những huyền diệu từ ngọn lửa, như chưa bao giờ anh sợ hãi bóng đêm và giá lạnh, như chưa bao giờ anh thấu hiểu trái tim em… Bởi vì chưa bao giờ, nên anh đã không thể nào biết rằng lửa mềm mại như bóng hình em, lửa lung linh như tâm hồn em, lửa thanh thanh như em rất đỗi hiền lành đã hằng ngày sưởi ấm tâm hồn anh, cho anh ấm áp cuộc đời, cho anh biết bao buồn vui…
Cuộc đời người, dễ thường, hay lãng quên những gì mình đang có để mà chạy theo những điều phù phiếm, xa xôi. Đến nỗi, nhiều khi, không hay biết rằng những cái mình đang có đó hiển nhiên cần thiết như hơi thở của cuộc sống, nhẹ nhàng và lặng lẽ, nhưng lại quan trọng đến vô cùng. Như ánh lửa trong bóng đêm. Như ngọn lửa trong giá lạnh. Cho đến một ngày không còn ngọn lửa ấy nữa, khi để mất em tháng ngày tối tăm, không còn có em đông về lạnh giá mới bàng hoàng nhận ra rằng không thể mất em!!! Không thể mất em!!! Tình yêu của anh trong trái tim này, chỉ dành về em nơi ấy…
Lửa, vẫn mềm mại như bóng hình em, sau bao vấp váp mệt nhoài, vẫn hoang sơ cháy lên rực rỡ để bao ngày đêm anh nhìn ngắm, bao mùa đông anh sưởi ấm những ước mơ cuộc sống…
Lửa, vẫn lung linh như tâm hồn em, sau bao thăng trầm cuộc sống, vẫn tháng năm ấp ôm mối tình trong sáng, chắt chiu từng niềm hạnh phúc ấm áp mỗi khi bên nhau, ấp ôm từng niềm nhung nhớ thiêu đốt mỗi khi xa lìa…
Lửa, vẫn thanh thanh như em rất đỗi hiền lành, sau bao mong manh những tủi buồn em mang, vẫn nóng bỏng như lòng em yêu anh… Như lòng em yêu anh. Không bao giờ thay đổi. Không ai, không điều gì, không cách nào có thể làm thay đổi.
Cuối cùng, ngọn lửa, bằng cái khát khao khoác lên cho mình ánh sáng đã chiến thắng bóng đêm và giá lạnh. Nhưng bóng đêm và giá lạnh cũng có cái hay riêng của nó. Tuy khắc nghiệt, nhưng không phải là không thể vượt qua. May mắn là, sự khắc nghiệt đó không quá lớn đến nỗi dìm chết ngọn lửa, cũng không quá nhỏ đến mức người trong cuộc không thể nhận ra tình yêu quý giá đến nhường nào. Và sẽ không bao giờ để vuột mất, một lần nữa. Người yêu dấu hỡi, nhìn ngọn lửa cháy anh bỗng nhớ em rất nhiều, nhìn ngọn lửa cháy anh bỗng trách anh bao nhiêu… Có thể đối với những người khác, thì đã là quá muộn. Nhưng cũng có thể là chưa muộn, và không bao giờ là quá muộn, để một người, trong bóng đêm và giá lạnh, ngồi ngắm nhìn ngọn lửa, bỗng nhận ra em là ánh lửa mang cho anh tất cả mà chỉ khi em thiêu đốt anh, anh thật lòng mới hiều…
May mắn là vợ chưa cần phải thiêu đốt chồng thì chồng đã thật lòng hiểu được rằng em là ánh lửa mang cho anh tất cả, bao ngày đêm anh nhìn ngắm, bao mùa đông anh sưởi ấm những ước mơ cuộc sống… Tuy vợ cũng tháng năm ấp ôm mối tình trong sáng thật, nhưng nhiều khi, không được thanh thanh như em rất đỗi hiền lành lắm, chồng nhỉ? Vợ cũng chẳng có gì bí ẩn đến suốt đời, mà chỉ cần bằng một chút tinh tế của lòng yêu thương thật sự, tâm trí chồng sẽ dễ dàng chạm tới, sẽ dễ dàng hiểu được rằng lửa nóng bỏng như lòng em yêu anh, để mà, tình yêu của anh trong trái tim này chỉ dành về em nơi ấy. Thế đã là quá đủ với vợ rồi, chồng yêu ạ!
4 nhận xét:
why buc thu 3 dai hon 2 buc kia dzi chi Yel?
Mot dieu ma minh co the tin chac la ong xa cua Yelaw rat hanh phuc! :D
Bà nói đúng đó, đôi khi người ta không để ý đến những thứ bên cạnh mình, đến khi nó mất đi mới biết rằng, dù sống cho đến hết cuộc đời cũng không thể nào tìm thấy được những thứ giống như thế.
2 vợ chồng mặc đồ đẹp quá!
Đăng nhận xét