
Đời người giống như một bữa tiệc. Giống ở chỗ con người ngồi vào bàn tiệc lúc nào cũng phải ăn, bởi một trong hai hoặc cả hai lý do cơ bản: một là họ đói, hai là họ tiếc số tiền đã bỏ ra để có được bữa tiệc. Cũng như, trong cuộc đời, con người lúc nào cũng phải sống, một là vì nhu cầu phải tiếp tục sống, hai là vì tiếc nuối những thời gian sống đã qua, ở đó có những gì họ đã đánh đổi để có được cuộc sống của ngày hôm nay. Nhưng, có thật sự hài lòng hay không, lại là một vấn đề khác.
Đời người giống như một bữa tiệc. Ở đó con người lần lượt trải qua các món khai vị, món phụ, món chính, món tráng miệng… Mỗi món có thể được tạo thành từ nhiều nguyên liệu khác nhau: thịt bò, thịt heo, thịt gà, thịt dê, thịt chó, thịt tôm, thịt cua, thịt cá hoặc không thịt, có thể được chế biến bằng nhiều cách khác nhau: chiên, xào, nướng, quay, rang, kho, luộc, hấp hoặc ăn sống. Tóm lại là nhiều cung bậc, nhiều màu sắc và không cái nào giống cái nào. Nhưng, có thật sự hài lòng hay không, lại là một vấn đề khác.
Đời người giống như một bữa tiệc. Đôi khi người ta đến vì thực sự muốn đến, nhưng cũng có lúc, không muốn mà vẫn phải đến vì một hoặc một số lý do nào đó. Nhưng có lẽ, đối với đa số, nói chung là họ muốn đến. Vấn đề là, ở đó, nhiều khi có những thứ làm hạn chế cái ham muốn đến của họ, hoặc là làm họ muốn bỏ về. Cái này thì chủ nhân của bữa tiệc có thể biết, cũng có thể không biết, nhưng tóm lại là chủ nhân của bữa tiệc nghĩ, không lẽ, vì những thứ nhỏ nhặt như thế, khách mời của mình sẽ không đến hoặc bỏ về? Thật là không đáng! Khách mời, cũng nghĩ như thế, không lẽ vì những thứ nhỏ nhặt như thế, mình lại không đến hoặc bỏ về? Thật là không đáng! Song, đối với cả khách mời, lẫn chủ nhân, vì những điều nhỏ nhặt đó nên niềm vui đã không thật trọn vẹn.
Đời người giống như một bữa tiệc. Có những món mình thích, cũng có những món mình không thích. Đôi khi những món không thích chưa hẳn đã là không ngon hay không bổ dưỡng, và ngược lại, nhưng không thích thì vẫn là không thích. Người thích thịt gà mà không thích thịt heo thì có thể ăn món gà hấp lá chanh mà bỏ qua món heo sữa quay, chuyện đơn giản. Người thích thịt heo mà không thích tinh bột cũng có thể chỉ ăn thịt heo quay mà không ăn bánh bao, dù rằng món heo sữa quay người ta hay dọn kèm với bánh bao và nghĩ rằng hai món này phải ăn với nhau là hợp nhất. Cái này, thiết nghĩ cũng là chuyện đơn giản. Nhưng vấn đề đã trở nên không còn đơn giản nữa nếu bạn thích thịt gà nhưng bạn chỉ thích món quay hay món nướng mà không thích món luộc hay món hấp, đáng buồn thay, trên bàn tiệc lại chỉ có món gà hấp lá chanh, gà hấp cải bẹ xanh hay gà luộc chấm muối tiêu chanh. Mà, thông thường, đã có gà thì các món khác sẽ là heo, bò hay hải sản, chứ không thể nào có thêm một món gà khác nữa, nên, chuyện mong chờ món gà nướng hay gà quay là gần như không tưởng. Càng đáng buồn hơn khi liên tục hết bữa ăn này đến bữa ăn khác, bạn sẽ chỉ được ăn gà luộc hoặc gà hấp, mà không phải là gà nướng hoặc gà quay. Đương nhiên trong bữa tiệc cũng có món nướng và món quay, chẳng hạn tôm sú nướng hoặc heo sữa quay, nhưng tôm hay heo, dù là tôm sú hay heo sữa, thì cũng không phải là gà, không bao giờ là gà và không thể thay thế gà, thành ra, chuyện quay hay nướng đã trở nên không còn ý nghĩa nữa.
Tất nhiên đời người giống như một bữa tiệc nhưng không phải là một bữa tiệc. Nếu là khách mời đến dự tiệc thì mình có thể tạm ăn món gà luộc, qua hôm sau, tự mình trở thành chủ nhân bữa tiệc, hoặc tự mình đi ăn một mình ên, gọi nguyên một con gà nướng lu ngồi ăn cho đến khi nào ngán thì thôi, không có vấn đề gì cả. Còn đời người, nhiều khi, không tự quyết định được các món ăn cho bữa tiệc của đời mình.
Thôi thì đành tự an ủi, số mình cũng còn may, dù gì cũng còn món gà để ăn, dù chỉ là gà luộc chứ không phải gà quay, nhưng còn hơn là không có gà. Trên đời này, còn thiếu gì người, thích món gà mà mãi mãi chẳng bao giờ được ăn món gà đó thì sao?
Thôi thì đành tự an ủi, dù gì món gà luộc cũng thanh đạm và ít dầu mỡ hơn gà quay, tuy là không hợp khẩu vị bằng, nhưng lại tốt cho sức khỏe, có thể ăn nhiều mà không ngán và không gây béo phì, vậy thì tốt chứ sao! Cái mình thích nhất chưa hẳn là cái tốt nhất cho mình mà!
Thôi thì đành tự an ủi, nước ngoài người ta có văn hóa buffet, có hàng trăm món và được tự chọn những gì mình thích, nghe thì có vẻ văn minh tiến bộ nhưng dường như chưa phù hợp lắm với văn hóa truyền thống Việt Nam, hoặc là nói cách khác, con người Việt Nam theo văn hóa truyền thống chưa đủ văn minh để tiếp thu và vận hành tốt văn hóa tiến bộ của người khác. Ăn buffet ở Việt Nam chỉ tổ hoang phí vì người ta luôn muốn lấy nhiều hơn những gì mình có thể ăn, và nhiều khi, vì ăn uống vô độ thiếu chọn lọc thế nên tối về lại còn bị đau bụng thổ tả nữa. Thôi, bây giờ chưa phù hợp, đành đợi đến đời con cháu mình, chúng nó văn minh tiến bộ hơn, có thể đi buffet ăn gà quay thoải mái. Còn mình, cứ ngồi bàn 10 người ăn tiệc kiểu truyền thống, tam tứ đại đồng đường, đông vui ấm cúng phước lộc đầy nhà, ăn gà hấp cải bẹ xanh và ngồi mơ gà nướng muối ớt…
Uh thì đành tự an ủi thế, nhưng mà, vẫn không cam lòng. Sao, không được một lần, ăn món gà nướng muối ớt cho thỏa chí? Nhiều khi, nó thật sự không ngon như mình tưởng tượng. Vì ở đời, con cá sổng luôn là con cá to mà. Nhiều khi, chỉ bởi không được ăn món gà nướng muối ớt nên cứ tưởng nó ngon hơn món gà hấp cải bẹ xanh vậy thôi, chứ thật ra không phải.
Uh thì đành tự an ủi thế, nhưng mà, vẫn không cam lòng. Sao, không được một lần, ăn món gà nướng muối ớt cho thỏa chí? Cho dù nó có dở hơn món gà hấp cải bẹ xanh thật, nhưng cũng phải ăn đi đã rồi mới biết ngon dở chứ. Mà, cho dù nó có dở hơn món gà hấp cải bẹ xanh đi nữa, thì cũng vẫn cam lòng, vì ít nhất đó cũng là cái mà mình được tự lựa chọn và tự chịu trách nhiệm. Ít nhất, đó cũng là món ăn mà mình được tự lựa chọn cho bữa tiệc cuộc đời…
2 nhận xét:
hehe bạn My nhà mình đang "thèm gà" gì vậy, ko sợ "con gà trống" ở nhà giận tím mào à? :)))
lau we hok thay chi Yel dit entry moi, jo thay goai, ma nhiu tam su we hi?
Đăng nhận xét