
Chẳng có gì bí ẩn nữa đâu anh
Em khờ dại vì em trong trẻo quá
Nếu biết tình yêu ưa tìm lạ
Em hóa kiếp đồng đen, câm lặng đến muôn đời…
Có rất nhiều năm tháng đã trôi qua, nhưng những ngày cuối tháng 10 dường như cứ luôn làm em hâm hấp nhớ… Điệp lại đã bắt đầu nở những đốm lửa vàng rực đầu tiên…
Cầu thang số 2 và những tháng ngày vụng dại…
Hành lang dài hun hút bước chân…
Cổng trường giờ tan học với bờ tường đỏ quạch những ước mơ…
Con đường HXH chói nắng mà đã hơn một lần em nói với S em yêu nó vô cùng…
Ôi mối tình đầu
Như đi trên cát
Bước nhẹ mà sâu
Mà cũng nhòa mau…
Lắm lúc ngạc nhiên khi thấy mình dửng dưng như thể, đó là một phần ký ức xa lạ không phải của mình.
Nhiều khi lại bàng hoàng nhận ra có nhiều thứ cảm xúc, cho dù đã bao nhiêu năm qua, dường như, vẫn còn mới nguyên trong lòng mình.
Viết cho những cảm xúc nửa có nửa không…
Viết cho những kỷ niệm nửa hư nửa thật…
Viết cho những ký ức nửa còn nửa mất…
…
Viết cho những ngày xưa đã xa…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét