27 tháng 7, 2007

Cúc ơi... ời... ơi!




Tiểu đội đã về xếp một hàng ngang

Cúc ơi! Em ở đâu sao không về tập hợp?

Chín bạn đã quây quần đủ hết

Nhỏ, Xuân, Hà, Hường, Hợi, Rạng, Xuân, Xanh


A trưởng Võ Thị Tần đã điểm danh

Chỉ thiếu mình em

Chín bỏ làm mười răng được!

Bọn anh đã bới tìm mòn vèn vẹt cuốc

Đất sâu bao nhiêu bọn anh không cần


Cúc ơi! Em ở đâu?

Đất nâu lạnh lắm

Da em thì xanh

Áo em thì mỏng…


Cúc ơi! Em ở đâu?

Về với bọn anh

Tắm nước trong Ngàn Phố

Ăn quýt đỏ Sơn Bằng

Chăn trâu... cắt cỏ…


Bài toán lớp năm

Em còn chưa nhớ

Gối còn thêu dở

Cơm chiều chưa ăn


Em ở đâu hỡi Cúc?

Đồng đội đi tìm

Gọi em! Gào em!

Đũa găm cơm úp

Cúc ơi… ời… ơi!


Yến Thanh


Yến Thanh không phải là một nhà thơ chuyên nghiệp, trong suốt cuộc đời anh chỉ sáng tác duy nhất một bài thơ trên, nhưng trong trường hợp này thì chỉ-một-thôi-đã-đủ. Chắc là không còn điều gì có thể gợi lên cho anh cảm hứng sáng tác mãnh liệt và bi thương như thế, khi anh cùng đồng đội đi tìm nữ thanh niên xung phong Hồ Thị Cúc, tiểu đội phó Tiểu đội 4 thuộc C552 Tổng đội 55 bị bom Mỹ vùi lấp tại ngã ba Đồng Lộc...

Nhân ngày Thương binh liệt sĩ năm nay, post bài thơ này lên thay cho phút mặc niệm những người anh hùng hữu danh lẫn vô danh đã không tiếc máu xương mình cho Tổ quốc...

3 nhận xét:

pomelog nói...

Đồng ý với violetbamboo đó, đọc bài này nổi da gà vì xúc động! Cám ơn bạn Diễm My đã gửi cho mọi người cùng xem!

violetbamboo nói...

Đọc bài thơ mà nổi hết cả da gà! Hôm nay đã đến ngày 27/7 rồi cơ ah, nhanh quá!

Yelaw ® nói...

cam on violetbamboo va pomelog da dong cam nha. Entry nay cang it comments cang thay su dong cam cua 2 ban dang quy den muc nao :D